CHỜ GÓT QUA ĐƯỜNG KHÔNG


và em thôi tình nặng
trên bờ vai thiên thần
chập chờn đôi cánh trắng
thật nhẹ xa hư hoang


là lúc mặt trời rạng
tinh mơ buồn len hồn
tóc đêm còn che muộn
dường như chưa muốn nhường


bên ngoài cửa sổ đượm
sắc hoa khoe đời hồng
mới từ nụ đỏ chựng
giờ nở đóa trưởng thành


bên trong ta ngựa chứng
vờ tung vó độc hành
không gian sa mạc nắng
mặc tóe lửa hạ vàng

 

trong ngút ngàn thần thánh
hoàng hôn của núi rừng
rót chiều hương cau thoáng
nên trái tim vương buồn


lối chiều từng ru vắng
loài cỏ may trên quần
khâu chặt thời dĩ vãng
vào khoảng nhớ một lần


và trung du ngớ ngẩn
và tháng Sáu dịu dàng
gọi ta vào sâu lắng
mời cạn chén men nồng


như bài thơ viết khống
chờ gót qua đường không

 

MIÊN VU THANH
(Stockton - Jun 5, 2024 - 5:57 Am.