CỨ ĐI

 

em cứ đi đừng quay đầu lại
cứ đi đi mùa.thu.đầy.vơi
lá đã bay rồi qua xứ lạ
mà sao "giòng cuốn xoáy" không trôi

để trắng xóa mãi từng sợi đục
mưa từ không gian thiên thanh rơi
em có nhặt tôi về ký ức
mùi hoàng lan còn gởi ước mơ

ký ức hắn là đứa mất dạy
trốn học hen đi tìm chân như
ai mà chẵng biết điều như vậy
ảo ảnh mọi cội nguồn suy tư

em tháng mười một thương hoài phố
chưa làm quen gót đã sa mù
trong mall nhìn cứ như sương tỏa
bởi đèn thay trời đất giăng mờ

cho hình hài vọng oan hồn cũ
cũng nhấp nhô bay rối tình hờ
lần cuối thôi em đừng từ giả
sẽ làm ở lại sự ngẩn ngơ

rồi sẽ ghen hờn trên khóe mắt
hiền hòa thoang thoảng giấc ngu ngơ
nếu có một lần trời hóa đất
mà chắc gì em chẵng dại khờ

qua phố em bàn chân thế sự
chông chênh những bước khẽ xa vời
bóng ngã đen mé đường quyến dụ
cho làn da trắng thêm phai phôi

lời thơ cũng xa theo tầm mắt
(chiều bồ công anh ru vàng tôi)
nghe thoảng hương cau thơm mùi tóc
thuở đời em hòa quyện đời tôi

mình là hai con chim lưu lạc
bay xa - buổi chiều hót lạc loài

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Nov 25, 2021 - 7:41 Am.)