ĐI TÁT MỘT THỜI TRĂNG

 

đá rực lửa núi non đều cùng thể
bài ca em khuya khoắt còn nhớ đông
trong một tết quê nhà tôi rất bé
vũng tình sầu cư trú mấy gàu trăng

thời ưa thích mưa bay hoang vì gió
(cơn mưa tôi muộn lắm hóa phiêu bồng)
giòng chảy thổi con sông trời vướng phố
những nửa chừng hội tụ giữa hoàng hôn

khi lời nguyện nơi chẵng hề linh hiển
ước mơ gì thứ cổ tích rêu phong
mưa gội trắng phiến mòn ngày lỗi hẹn
lâu quá rồi nhớ làm gì đương không

thanks giving gởi trăng-đêm-con-gái
lời chân mây hư ảo câu cám ơn
hai ta đứng trong một bài thơ dại
gieo điệp vần ru ngọt lối ngược sông

không hẳn chỉ sông mưa mà quấy động
hoặc diễm kiều xôn xao mới được xuân
gót khập khểnh phố quyện tình trăng mộng
cô lữ thôi đừng dối mĩm cười suông

thu và lá - Stockton và gió
ở vô thường không thể là từng hoang
cành trỉu nặng mùa thu trơ thập giá
Noel chờ sự sống lại mười thương

mọi khuây khỏa đến đâu vì bởi phố
khoảng nhìn xa (hoạt cảnh sống) chập chờn
cũng lá rớt - cũng rụng đâu tình gió
sân khấu vàng đỏ mắt mấy chiều trăng

ta thừa biết núi non giờ hóa biển
em hư vô rớt rụng cõi ngút ngàn
biển mặc định vạn muôn lần nhánh đến
nhánh đời mình khả biến mãi nên hoang

có thể buồn trong tấm rèm xưa ấy
mà dẫu buồn nước cũng chẵng ngược sông
cây đa cũ tôi ngâm bài lục bát
có xuân xanh em xa lắc tát đồng

bên dưới có một vầng trăng
đang trầm mặc đợi em mang tình gần

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Dec 13, 2021 - 8:44 Am.)