NHỮNG NỤ NHỚ CỦA THÁNG TƯ

 

nụ đời trên đôi môi thiếu phụ
hoàng kim tôi nở một ngọt bùi
bổng dưng hồn dậy mùa thu cũ
dải ráng hồng vắt ngang phố yêu
gom mọi thiết tha vọng tuyệt mỹ
mà cứ vờ như chẵng thiết nhiều
cây nhớ cội men đời say vị
trên cành thu xưa mấy khẵng khiu
cổ thi nhánh gầy giương cao vẫy
trối trăn gì lời chia tay chiều

nụ hồng hoa ô môi vừa lớn
con kinh đêm đương thuở nước ròng
tam bản đường ghe xuôi chợ sáng
cánh đồng cũng đương vụ Đông Xuân
hành trang em tháng Tư góp động
dật dờ bên khung trời áo cơm
sương đục - bờ pha lê - trộn bóng
tối làm nền cho trời sáng hơn
nào nhớ đã không dưng người lớn
mà rất nhỏ nhoi tôi trong buồn

nụ gió thoảng (bấy giờ) hương nhạt
không gian Ngọc lan từ chân không
tiếng chó sủa - vang từ góc khuất
như lời tiên tri về bất lành
xưa đó (mặc dù là hương thoáng)
hoàng hôn phố mơ cầu Cẩm Nam
em đã vốn quen mùi thời thượng
làn gì có chuyện nhớ hay quên
Hội An góc nhỏ mình ta đứng
ngàn năm im như pho tượng đêm

nụ người - khi chợt ta nhìn bóng
gót tha phương hoài ru bước êm
tháng Tư ru thoáng vừa khuất dáng
chút hương thừa còn vương theo chân
ta thương tháng Tư ta: phượng thắm
cổ mộ ngàn năm giấc thăng trầm
em cứ công nương ngày hội lớn
mọn trái tim ta kiếp dân thường
mai nếu trở về khua bước rộn
cũng sẽ ta tâu sớ quân thần

cho dù hồng thủy khơi triều động
vô cùng rồi cũng chỉ ta em

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - May 01, 2022 - 6:28 Am.)