NHỮNG THÁNG CHẠP VẪN CÒN ĐỢI GIÓ

 

có thì thầm êm như tiếng hát
ở rất xa xôi âm vọng hời
như thể tật nguyền vài chiếc lá
khập khễnh vàng khoe phố chiều tôi

sáng cõi trầm hương chiều lối ngải
dấu yêu dập vỗ sóng cầu kiều
chưa hề em nói thời con gái
đã mấy sông Tương lời đắng môi

cũng lắm chuyện đời chưa khép lại
chốn rêu phong réo gió ngậm ngùi
em linh hồn chết đương quằn quại
thoi thóp mỗi bận xuân hoài phai

chưa nói gì nhau về tồn tại
khi sự vĩnh hằng là chia ly
bất chợt biết hôm nay thật lạnh
chẵng bởi lập đông hoặc phân kỳ

khắc khoải gọi mùa trên xóm lá
ảo ảnh đường không bóng hao gầy
trở về tìm đốt dăm nén bạc
chút khói nhang tạ lỗi tình sầu

vẫn còn nhiều lắm trong thăm thẳm
vết thẹo thời gian dường hằn sâu
cứ độ tàn đông trời khoe thắm
mai đào thương Tết vướng hồn nhau

giấu mãi xưa một đêm trừ tịch
khói bếp nồi bánh chưng ngày nào
cay mắt làn hơi bay cổ tích
hóa trầm linh ba hạt dẽ thần

hư vô gởi nầy một điều ước
thiên thai mộng giăng treo nát nhàu
cố níu thêm gần vài xa lắc
đưa dài tay vói theo bước mau

tôi vói tôi - nỗi niềm ma đói
lần mò cái thứ trầm tích hoang
rất đáng đổi nói lại không nói
là không tên của mọi điều không

nhũng tháng Chạp vẫn còn đợi gió
có lẽ kiêu sa mà lặng thầm

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Dec 29, 2021 - 8:01 Am.)