MÀ CỨ HOÀI EM TRONG NGỌT MẶN
hoặc cố chấp từ sự độ lương
chính là đôi cánh nhung thiên thần
trăm muôn lần rót câu thề nguyện
vô chừng vào cõi đợi tâm linh
con thú tật nguyền đương giãy chết
nhìn phía chung quanh trời lắng im
thèm có lời khuyên nào chân chất
thôi ngàn đời nhớ chi bên em
núi sông chợt nhỏ nào tận tuyệt
vẫn chiều với nuối tiếc kêu tên
vẫn hoang xa xôi mà tiễn biệt
về theo chân tóc gót mờ sương
bóng điểm gió hờn loang sắc bạc
mùi hương ký ức vướng đầy tim
chỉ chút vội vàng ngang tầm mắt
toàn khuôn dấu ái rộ nguyên hình
len lỏi mơ huyền vui giấu mặt
lời trầm luân em như dỗi hờn
lại mộng ôm hoàng hôn chực tắt
chiều ráng hoa đăng đỏ hóa hồng
tận đông vẫn lạnh tràn lan đất
tuyết giăng trên cỏ đón đợi xuân
thương đã hai mươi mười năm vắng
chân mây - ôi cuối trời mắt buồn
chỉ ngỡ suông rằng mùa kiếp nạn
và chính hôm nay nuốt tạ tàn
nếu ở tinh mơ loài hoa muộn
mộ huyệt chôn thương sầu giúp đông
hay mãi thổi văng linh hồn giận
đâu dỗi hờn đâu dấu ái hỡi em
mà cứ hoài em trong ngọt mặn
hoài mấy gió say hương hoàng lan
trở trăn tô mặt làm người lạ
khôn nguôi son phấn bóng trời vàng
núi rừng ngâm ngãi trong nghiệt ngã
tìm thuở lâu rồi chờ phu quân
vọng phu giọt mắt sầu lệ nhỏ
một núi - một nguyện đồi hứa suông
uất nghẹn dấu bạc tình hóa đá
tội cứ thời gian ngóng thiên đàng
đương nhiên tích sự ta rất rõ
mộng xưa hoàng cung động giấc tàn
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 15, 2024 - 6:01 Am.)