TUYỂN KHÚC VŨ
cứ đợi mặt trời lãng quên thả hồn về góc khuất
chân núi sẽ sậm màu
loài dạ thảo đá - mọc hoang những mảng lời nguyền tối
tuyển khúc Vũ nảy mầm
trong trí tưởng ý thức về sự hình thành trắng
vỡ òa đen về thoáng: nền.tóc.rối.cuộc.trời
loài hương hoa từng có xói mòn đau ký ức
nẻo tình sầu ai thấu được vì ai
môi mím chặt
miệng ngậm bồ hòn khất thực
xin thiên thần em bay lơ lửng một cuối trời
nửa vòng trái đất
vùng ngoa ngôn ta hẹn lâu lắm rồi biền biệt
khi vẫn quấn chung quanh mình đen kịn
mà trời đâu đã đến hừng đông
để lại đỏ hồng (như hoàng hôn dựng ráng)
tặng cho nhau lời chúc tụng đầu ngày
đừng vẫy tay chào tạm biệt em ơi
đừng trổ khúc cơ cầu
đừng hát ru nhau toàn lời bội bạc
sự chia tay hoàng hạc ngày ấy bỏ vào hoang
giấc thắm đỏ phượng hồng
một con chim rừng mùa hè gọi gió
nhắn vài câu tha thiết giữa bạt ngàn
khản giọng cả đời cứ tìm gì nơi vốn chỉ toàn cách khoảng
vẫn cứ không em tiều tụy mãi vô thường
hai mươi bài chọn trong năm thi phẩm đã phát hành
mài mực viết ghi tặng xưa câu muối mặn
loài dạ thảo đi qua đời rất ngắn
chưa hết đêm đã ngấu nghiến trở về tàn
tôi sẽ chọn vì người ở một phần năm
Tuyển Khúc Vũ ấp ôm còn vô thực
ước vọng “dấu gạch buồn” khắc lên vách dựng
ngăn chia hai phương: chết gục lẫn cứ buồn
khúc nở hoa dốc mòn ôm núi muộn
nói lời xin lỗi chiều khêu rộn dáng hoàng hôn
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Sep 13, 2023 - 6:28 Am.)