NÊN BẤT HẠNH NỞ VÀNG HOA NĂM NỌ
ngỡ đang ở trong một hình tam giác
thực sự không - chỉ là một góc nhìn đời
hình vuông phẳng
trần tục nụ hồng bật nở giữa hư vô
trái đắng mềm trên bờ đợi ở bên kia
em rủ tôi về thoáng lạ
mùi phấn son nồng chiều tô ráng đẹp
hạ huyền - (phiến lá sầu bỗng hóa thành thơ)
phía trước là sông thu
là “biển mây ngàn dặm” màu tóc rối
bóng thời gian dừng lại tuổi đôi mươi hờn dỗi
sao không về lâu quá hỡi cố nhân
đến tết mình thì đương lịch đã sang năm
sẽ anh đào rộ tô con đường màu hồng thắm
trải dài theo hướng mắt
có một dòng buồn máu đỏ chảy trong tim
cũng phượng - mùa đỏ lửa - cũng chiều
bóng con chim nằm giấu mỏ cứ lặng im
mặc sóng vỗ - mặc mưa gầm - tháng ngày điên dại
phế tích chính mình mỏi cánh nhớ ngàn khơi
ta chẳng về thăm không nghĩa là mùa thu thôi mời
lá vẫn đầy trời bay rộn đấy thôi
mưa cũng vẫn thầm nở đầy hoa bong bóng
xuống hiên hoàng hôn xưa những tiếng thở thật dài
Stockton mùa thu rồi sẽ vào đông thôi
cái rét đầu ngày cũng sẽ rã đông từng nín lặng
hôm nay hăm bốn đã là cuối tháng
khuya Chúa ra đời nối hẹn những tình nhân
chắc ta không về liệu thành phố có hỏi thăm
mà khắc khoải nghe chừng đâu gian dối
cứ mò mẫm gạt gẫm chi phía cuộc đời tam giác
hạnh phúc thường lỳ ở mãi cõi chia xa
nên bất hạnh vàng
nở “buổi sáng hoa”
ta nở trong tim
nụ dã quỳ năm nọ
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Dec 24, 2023 - 6:37 Am.)