MA ƠI
ma - ma ơi bên kia núi mờ sương
bóng trăng khuất thấp chỉ còn vàng
người ta bảo màu da người châu Á
khi có em và anh là Việt Nam
ta đi vào sóng gió với đạn bom
biển đời màu hỏa châu thay cho vàng
màu trăng xưa năm ấy em mười bảy
nhớ Sơn Lộc chăng đóa nhỏ thủy hồng
mượn Quế Sơn ta trú tạm một lần
nhờ em ta bé nhỏ của trăm năm
nhờ sơn nữ đã gặp ven triền núi
chiều quên mùa ta cũng không nhớ tên
đúng thật là vu vơ gã cuồng điên
ở bây giờ là phố Stockton
khung cửa sổ mưa mùa đông đang lạnh
khuôn xa xám trút mờ đục giăng sương
em ơi sao như hồn ma gọi buồn
thật nhẹ mà yêu thương dâng ngút ngàn
khe khẽ nhói trái tim vương trần tục
trong mùi hương thơm ngát hoa hoàng lan
người con gái tập thể dục chạy ngang
trong màu nắng lọn tóc cột dây vàng
bay bay thuở thời son em rất trẻ
chiều vàng cả mùi hương cau hoàng hôn
người con gái mang nặng đời oan khiên
buổi sáng thôi mưa mặt trời thật hiền
rót phản chiếu đăng quang màu thế hệ
dù dương trần ta cũng vậy và em
ma - ma ơi bên kia núi che sương
khuất lấp trời hoài niệm vẫn xa xăm
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 2, 2024 - 6:12 Am.)