XÕA HỒNG SỚM ĐÔNG

 

em đâu về xõa-hồng-sớm-đông
nào buông lơi mà hiu quạnh mong

hai tay ta ôm mưa trao xuân
lạnh mùa đông chưa đủ quấn chăn
trong thật ấm bên ngoài buốt giá
chút yên bình bỏ lại trăm năm

một thoáng mơ hồ reo bước êm
vũng yên quyện quấn vào giấc đêm
làm sao em biết con tim muộn
tìm nhỏ nhoi bóng rơi sao băng

rất vô tư xưa chiều-giai-nhân
khép mi yêu góp mộng thiên thần
về mọi an bình cho thời chiến
và trong một tình yêu ta điên

mùa thu hôm ấy hay đương xuân
không hoa mai vàng (chắc chưa xuân)
ta quên bẵng mất đi ngày tháng
chỉ nhớ vỏn vẹn màu sao bắng

ra sao màu hoàng hôn sao băng
là một dãi sáng trắng dịu mềm
ướp đẹp hương tình em trong gió
cho nên bay mãi ngạt ngào thơm

đến bây giờ tháng hai sương đông
chưa nắng nên ngoài trời đóng băng
cúi gục dỗi hờn lời đầu cỏ
nào có giăng sầu "ngả" đường quen

"ngã" xe chạy không mang tình em
xõa tóc hồng hòa trộn bóng đêm
khoe dáng mặt trời trên ánh phố
một đầu ngày mới vui hoa môi

cũng cho thêm chút hy vọng đời
sự đầy ơn thánh đến từ trời
vận may phù phép xin ban phước
mai - em về - dư hương bên tôi

và tháng Hai sẽ mấy đầy vơi
ơi xưa của mọi sự đã rồi

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Feb 18, 2023 - 7:14 Am.)