CHỈ LÀ LÃNG ĐÃNG THÔI
con đường nào đã không còn mưa xuân nữa
bao phiêu du rồi hỡi em - đời tôi
có mưa bụi rơi trên tóc em ngày nào ru ca lời thánh
rót nguyện xin cho thân phận chúng mình buồn
tóc học trò xõa (đã không còn trao đêm) màu con gái
mà hoe vàng
bóng hỏa châu soi một thuở đợi chờ
rồi ta vào lính
em vào vào vũ trường làm gái nhảy
chân đong đưa theo nhịp điệu tháng năm trôi
ta tứ chiếng
giang hồ em từ độ
hai ngịch cảnh hẹn hò cùng khóc nỗi oan khiên
hòa máu tuổi hồng quyện loang màu phượng đỏ
vạt áo tiểu thơ bay trắng gió sân trường
có cả câu thơ tình ta viết trên lối vào ra cột cổng trái
thầy giám thị phạt đuổi ba ngày học
Trần Qúy Cáp vào đông hay thu chẵng nhớ mùa
mẹ khóc khi nhìn đòn roi cha đánh phạt
giọt mắt yêu thương rất hiểu tánh con mình
ôi những giọt nươc mắt làm mưa ướt dỗi hờn nuôi ta lớn
nâng niu dấu ái về thứ mật ngọt tuyệt vời
ở nơi tận cùng nỗi nhớ tiếng à ơi
nơi em khóc lặng thầm trong thổn thức
đáy tư duy mơ nhân loại hiểu lòng nhau
cũng có những nụ cười
như em cười bên ta khi những nụ hồng mai chưa nở
dễ thương mở cánh cửa thiên đàng
trong yêu dấu - (thứ nhân tình biến dạng)
bởi gió bụi phong trần hiện thực mọi chứng nhân
"anh ạ - mình dẫu vui hay buồn thì cũng chẵng được chi
bên anh em chỉ muốn cười thật nhiều..."
có phải chăng hạnh phúc rồi cũng sẽ như bọt biển
tan nhanh theo con sóng vỗ dâng triều
mai anh trở về chiến tuyến
sao lại không đem về nơi chết chóc ấy cái triết lý vụn từ em
số phận chúng mình đã không thể cười
sao phải khóc mỗi khi mình gần gũi
bởi vậy đâu thể để mùi đạn bom làm băng hoại
chiếu độ lượng phù du vào tuổi trẻ chúng mình
dấu đạn phá trên bức tường vôi nứt rạn
từng luống bom cày nát cánh đồng quê
run rẩy hận thù đêm pháo kích
tiếng kèn thúc quân ru thay lời tao nôi
vậy sao mình không thay đổi đau thương bằng nụ cười
hãy vịn vào nhau gọi lớn chổ đời vui
ước vọng đó là ngày xưa còn nhỏ
bây giờ ta nhắc là để nhớ về em
một Vân buồn gồng gánh cuộc gian nan
gởi.yêu.mùa.xưa vạn lần trời mây gió
chốn cũ thật buồn chiều vào mưa ngâu
miền cao
nơi cằn khô đại mạc
đá rêu xanh hoặc phủ lấp cổ mộ đời
mong em hiểu rằng Stockton là thành phố Mỹ
có một rạng đông ta viết khúc tình khờ
của thời Vân ngây thơ hờn nghịch cảnh
bài thơ sang năm sẽ in thành sách và nộp lưu
một người lạ tình cờ vào thư viện
cũng rất tình cờ giỡ đọc trang thơ
tư duy nào cũng sẽ cùng điểm hẹn
thoáng Vân xưa sẽ chỉ là hững hờ
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 12, 2021 - 7:32 Am.)