CÒN LẠI

 

cái còn lại vẫn là thuở ấy...
người bây giờ xa xôi thêm mong
ngó lung chợt biết rằng ở đấy
mỗi từ ly có vạn dặm buồn

thuở ấy cái không gian chẻ dọc
cây Cốc tuổi thơ ta đến trường
cô bé bỏ quê ra phố học
sự chia hai của nỗi đợi mong

khoảnh khắc Mỵ Nương đau tình phụ
tuổi xuân em khất nợ tình hồng
dặm lòng vách dựng rong rêu phủ
ráng đỏ nhớ chiều xưa hoàng hôn

thà cứ vậy đau từng vết cắt
vắt máu lời tim thiết tha hồn
gặng ép vạn muôn lần tĩnh mặc
hoài thăm dẫu chẵng khác gì hơn

hãy không em (về mọi hoang tưởng)
hững hờ trong cõi vẫn là không
một cánh rừng già nằm vất vưởng
chia ngàn lối rẽ vào hư hoang

khái niệm người cội nguồn mất được
hư vô mãi lẫn khuất vô thường
tình sầu lối giăng đầy cỏ mọc
giũ đời thổi gió thoảng thầm hương

có khi tốt đừng về em nhé
một mình ta nghe hương cau thơm
mùa hoa Quế Sơn đương thời bé
tóc yêu xõa mờ Cang Tây thôn

Suối Tiên gọi Rù Rì đá ngũ
bãi cạn trơ ven hai triền sông
sáng nay chợt dậy hương mùa cũ
ơi thơ ngây tinh mơ qua song

em vẫn gầy gò nâng đời thức
trên cây phép lạ nảy chồi xanh

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 29, 2021 - 8:27 Am.