CHẴNG VÌ NGƯỜI MÀ NĂM THÁNG HƯ KHÔNG

 

xin trần tục cho mơ điều tuyệt đối
chưa hết mùa Ban sao sơn cước buồn?
bổng dưng khóc nương đồi quên chân mỏi
qua cái dốc đời mình cũng ngàn không

cũng tại bởi dấu yêu ta tìm phố
hồn nhiên chiều tóc xõa bóng tà dương
em quay mặt kẻo rồi trong mắt đỏ
tiếng vành khuyên và hương tháng Năm buông

cứ im lặng (rất thầm) nghe tim nói
mỏng - nhạt mờ - khêu nhẹ vuốt ve sương
dâng cuộc muộn chập chờn nâng hướng gió
đóa vàng tươi loài cỏ mọc bên đường

nỗi hoàng Hạc quyện màu chiều nắng giũ
bổng chợt vui lời thánh giữa vô thường
trầm thức ta đong đưa ru đời ngủ
tuyệt đối của vĩnh hằng là: Hư Không

Không :
"thiên thần tôi một lần ngã xuống
trái tim thi nhân buồn
ru.ngôn.ngữ.tạ.ơn.nhau"...
dấu yêu đã nghiêng về nhân loại

tháng Năm cạn đâu cần dăm hôm nữa
phía bên ngoài khung cửa vẫn trái Hồng
hoa vẫn nở trao môi bao lần hứa
trở giấc tình người cháy lửa phương Đông

ở giữa Xuân tiếng sấm gầm thét nổ
thì cuối mùa chỉ còn thoáng dư âm
sao hiểu được điều mà xa xôi ngỏ
chẵng vì người mà năm tháng hư không

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Cuối tháng 5, 2020.)