EM CÓ VỀ KHÔNG
THÁNG CHÍN CỦA NỤ HỒNG
chỉ biết buồn góp nhặt lại trên môi
tháng Chin ta mùa Thu chờ trên lá
em có về không dấu chân giữa Hạ
hoàng hôn Mimosa mờ mịt tháng Năm đời
về không em mà nụ Hồng gọi mời
chỉ một đóa thôi cũng làm thêm nhớ
chắc có lẽ đã hẹn điều muôn thuở
nên cứ vòi tìm mãi dấu thân quen
tháng Chín em xa lắc ngỡ muộn phiền
lần chia tay cả hai bên hàng dậu
bờ chiến lược loài dây leo hoang mọc
lắng yên mình ngọng nghịu làm chứng nhân
em có về không nầy tháng Chín vàng
nghe thoảng hương bay quanh mùi tóc lạ
da thịt mơ hồ trên đầu đỉnh gió
hoa cỏ chiều ôm ấp mỗi hoàng hôn
may trên ống chân đầy những dổi hờn
mủi kim cỏ dọc ngang khâu tình lỡ
tháng ngày ta - em của chiều bỏ ngõ
không vì đau mà bất chơt nhói lòng
em có về không?
Em có về không?
khi ngày mai mặt trời lên tiếng gọi
mây đợi gió làm hành trình tiếng nói
âm vang xa rát cổ giọng ru hời
cánh lá chưa Thu vừa bất chợt roi
hiện thân em trong nụ Hồng chưa nở
sao bỏ mặc hoang kim bên khung cửa
thuở biết yêu môi ngọt biết hẹn hò
khắc sâu mình nỗi đời ta hoang mơ
chiều ảo ảnh góp nhặt từ thực tại
"nụ-Hồng-nhung-em" bên ngoài ngóng đợi
ngôi giáo đường một Quế Sơn ngủ vùi
chiều thánh sũng hoài niệm bỗng dưng vui
tận xa thẳm thả rong lời kinh muộn
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Sep 06, 2019.)