MÀ CỨ VÔ TÌNH KHÉP TỘI TÀN ĐÔNG


ở tĩnh lặng rong rêu mình kiếp đợi
tâm trạng mưa da diết bởi Đông tàn
đâu gì lạ xôn xao còn lớn gọi
dư âm vang lời tiển biệt sau cùng

bởi thản nhiên - em gót chiều - thêm nặng
mưa-uyên-ương gột rửa dấu tích thầm
em đã thương quá nữa đời ta bận
vướng tình sầu ly biệt nhớ hoàng hôn

sự cãm nhận về cuộc tình hóa đá
tự đáy mồ thương hận thuở vong thân
dụ dỗ sương hư vô hoài băng giá
hoặc xa xôi trong mưa trời phố không

em nhung lụa đã từng hoen nếp áo
linh hồn treo trên những cánh hoa Hồng
cho huyễn hoặc mặt trởi phương Tây đỏ
cũng ít ra gợi tưởng chút hẹn hò

nếu không vậy sẽ đầy ta khô cạn
hồn sầu thì làm sao viết thành thơ
gởi cho em (được bao lần buổi sáng?)
chuyện đời mình cứ ở mổi tinh mơ

như bên nầy ngu ngơ nhìn bên khác
vọng.phu.thạch.buồn ngót đã ngàn năm
ta nỗi đời không ngàn năm hóa thạch
sao hư vô vẫn khuất lấp nẻo trần

xin mong đợi có tháng ngày để sống
sự hồi sinh thánh hoang trong chiều buông
em có về đâu mà hoang tình động
mà cứ vô tình khép tội tàn Đông

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 16, 2020 - 7:48 am.)