PHẢI KHÔNG EM THÁNG BA LÀ NHƯ VẬY

 

nếu em cứ đi thẳng về con đường trước mặt
và đừng quay đầu
anh chắc chắn rằng nơi ấy sẽ là cuối đường
bởi ở đó chặn ngang bằng một con sông rộng
có một cành Hồng năm ngoái đã đơm bông

anh không phải thánh
để tiên tri về điều chưa tới
cũng không hoang đường khi nói đến chia ly
từ thực tại vốn đã nằm trên những định luật
thì đương nhiên - nhân quả - lẽ thường tình

em có hiểu những gì ta đang nói?
khi MỘT công với MỘT sẽ là HAI
đấy không phải chỉ là bài toán nhỏ
mà chuyện.thường.tình cũng như vậy thôi em

nếu quay lưng nhìn lại đời mình
về những.tháng.ngày.khốn.khổ
thì cơ cầu đâu phải khô cằn hay quá cực đoan
(bởi chỉ muốn thử thách mình bây giờ đâu em)
vậy cũng không có nghĩa phải chân tu
vì vật chất
thần thánh đời nhau
trong từng mỗi giận hờn
để xem nhân loại ca lời gió
về một "chân-dung-mẫu trong-bức-họa-nhân-tình"

em sẽ làm thánh nữ cho hoa
những lúc cần ta lên tiếng gọi
nỗi cô đơn rất ư trần giới
vậy thôi cũng đủ hóa thiên đường

trong những buổi tiệc vui gọi bạn
khì sa cơ chẵng ai chào thăm
phải chăng đó mới là nhân loại
và rất hiển nhiên ở cõi trần

ta hỏi em về tự do ta
tự do của tháng Ba cuối mùa
phải đợi đến ngày cây mới nụ
Xuân về thì mới được đâm hoa

phải không em tháng Ba là như vậy

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 14, 2020.)