QUÁ ĐỦ MỘT LẦN KHÔNG

 

lời ru hời tiếng nhỏ
ở rất xa xôi thầm
Hạ vàng hoa nắng vỡ
rơi "hạt tôi" nẫy mầm

đem mười phương gieo nhớ
ta tìm đâu ra em
hoài thương qua mấy độ
ngỡ màu đêm tóc mềm

là buổi sáng xa xứ
cứ như thoáng xưa buồn
chờ em: ru ngôn ngữ
để ngại ngùng thêm hoang

mơ hồ như chừng ấy
quá đủ một lần không
dâng hồn cho tĩnh mặc
hay mong sao thời hồng

chờ nồng nàn hoa Sữa
Hà nội dẫy đầy thơm
làm khó em tháng Sáu
mà cần gì đợi trông?

"tặng Nắng Chiều sau chat"

 

MIÊN VŨ THANH