TA GỞI CHO NGƯỜI
như "tiếng vọng mùa" còn vương trên tóc
suy nghĩ sẽ viết gì cho new year
người ạ Stockton vừa góp lộc
sợi tơ chùng cột chặt nhánh đầu năm
phương Đông vẫn trên nóc nhà hàng xóm
những điều nên quên rồi cũng đã quên
xong vụ mùa xưa khói chiều mái lá
mưa xứ người sao ướt rạ đồng không
nếu đã muốn quên (hãy quên hết sạch)
bảo quên: nghĩa là đang nhắc chuyện lòng
hoa Ô môi - con nước ròng mé rạch
nỗi dại khờ lại rất đỗi thân thương
điều nhỏ như ngón tay mà hoài nhớ
giũ thoáng ngày nằm dỗ giấc ru đêm
ta đọc cho em nghe bài thơ mới
tự xa về gục chết giữa oan khiên
ta đọc cũng bằng tim bằng cãm xúc
có chút gì hơi cay cay trong hồn
bỗng nghe rất khẽ âm thanh tiếng ngáp
cuồng si buồn thơ thẫn cũng đi hoang
quay sang phía em vẫn khuôn mặt đẹp
tóc cỏ đồng thoang thoảng nhẹ hương em
thật mất hứng: "bố tiên sư tiếng ngáp"
thề với lòng từ bỏ kiếp thi nhân
ngáp là phản ứng tự nhiên của miệng
buồn tênh mình hòa lẫn với đương nhiên
vô duyên quá cứ thà em nói thẳng
chịu đựng làm gì cái gã khùng điên
ta sẽ cầm máy chụp hình trở lại
tấm ảnh mai sẽ là mặt trời hồng
quên tĩnh.lặng.trơ mùa Ô môi nở
nằm bên em da diết đọc thơ tình
để năm mới,
tương giao về năm củ
đương nhiên em (chuyện ta gởi cho người)
"tiếng ru hời..
tháng năm còn đang ngáp."
còn ta em: nỗi nhớ đứng bên đời
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Dec 31,2019. 06:21am)