THÁNG MƯỜI VU VƠ LỜI TẬN
làm sao vô thường
kiếp người lân đận
ở kia đời bận
bên nầy tha phương
tháng Mười vu vơ lời tận
về đâu tìm thuở si cuồng
không dưng đường mai chợt lạnh
và tự tình những hư không
nếu ở hướng ấy có một mùa Thu
hỏi hư vô sao lại ru hời mắt
em chỉ biết cuộc tình mình vụt mất
mãi ưu phiền tự nhận lấy oan khiên
em vì nhau vứt bỏ tuổi hồn nhiên
ta biết em sẽ chẵng bao giờ khóc
trách - giận hờn - vạn lần tình nhân bạc
trắng như vôi trang điểm giữa Cau Trầu
mòn mỏi chờ bia đá hóa rong rêu
ta mãi mãi nợ người câu hứa vội
dù khóc nhưng cũng thật ngọt ngào
vẫn xin môi yêu cười cho nhau
như những vết dao đâm thấu ngực
nhưng mừng khi vẫn còn biết đau
(cái thuở hằn nguyên vết tình sầu)
một hanh vàng
một chiêm bao
Stockton thứ Ba ngóng
nhưng nào em qua
ở đây
con phố nhạt nhòa
bởi trời chưa thức - bởi ta đang chờ
hư không về trên mắt môi
miệng nhả đắng những lời trầm tích cổ
ta tháng Mười hoang
rủ nhau về phố
phổ khúc cầm tình đất
vun đắp mộ phần
chôn kín mãi
xa xăm...
một thuở em vẫn còn
một tên nhân tình bạc
một nỗi đời mất mát
một lời trách nhẹ nhàng
đời cho em môi ngọt
còn em cho ta buồn
làm sao chờ mai mốt
mà nhắc chuyện đầu hôm
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Oct 29, 2020 - 6:20 Am.)