VỀ MỘT THỰC THỂ VUI BUỒN NHƯ NHAU

 

(thảng thốt em bao lần loang vết khứa
vỗ về nhau những xó xỉnh nhạt nhòa)
...
nếu chợt hư vô nào giăng mắt
là lúc chút gì về trong ta
lá vàng từng thuở mưa tóc rối
bay hoàng hôn có mùa Thu xa

mà cứ Cẩm Nam mà nhắc lại
bao lần vương vãi tháng ngày qua
em tan trường ngang - đi rất vội
như sợ thanh xuân giũ hững hờ

không gọi (khoảng chừng) câu thế kỷ
bởi sáng - vẫn mặt trời Đông - mơ
một nửa nhớ Tây con phố củ
hướng - mà ráng chiều trong tứ thơ

thật tình không gian đời quá nhỏ
đã nhánh sầu góp gió tương tư
bay vào đất rộng mùi nhung nhớ
khoảnh khắc quẩn quanh rồi bâng quơ

bâng quơ rồi tha phương hoài niệm
khúc du ca hồn nhiên nhởn nhơ
ký ức thầm thì bao trải nghiệm
về thực thể - buồn vui - cùng từ

và làm thơ tình nghe tim mỏi
hoàng kiều bóng đổ bến sông Thu
Cẫm Nam (là xa xăm) ru vói
à ơi mãi khung trời sương mù
...
(ở cái tuổi hay lần mò ký ức
về một thực thể vui buồn như nhau.)

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Oct 11, 2020 - 7: 29 AM.)