ĐẬU DƯỚI MỘT BÓNG CÂY ĐỢI EM VỀ
Từ dáng phố xa xôi và gần gủi
chập chờn bay cố xứ hồn cánh mềm
có một lần chờ - bóng chưa khuất ngõ
em chợt dừng khóc vội giữa sương đêm
hoang mang sợ mai nụ Hồng khuya nở
liệu cuộc tình còn giữ được riêng em
dựng oan khiên tự ngỡ đời chưa mở
lẽ thường tình nhi nữ vốn đương nhiên
phút Ngưu lang Chức nử giành nên tội
khoảnh khắc tựa sao băng là nỗi niềm
chỉ một chớp mắt điều vừa bắt gặp
vỗ về nhau gần gủi giữa dương trần
xa xôi ấy tháng năm làm con gái
nếu không còn tình yêu trong mắt em
chẵng lệ hoen mi tỏ điều rất thật
gác chuông xưa thôi chẳng động tiếng chiều
hoàng hôn mưa nghiêng rơi từng phiến mỏng
làm tóc thiên thai xõa đầy hắt hiu
“đêm người con gái khóc” nhòe trưa phố
mang dư hương ve vuốt ngục tù tôi
nắng hoa Cúc dáng lặng thầm muốn hỏi
khi trên mắt em tình đang cuồng si
gác chuông nào buông chiều.không.gian.ảo
mưa.tóc.mềm hong nhớ gọi new year
đó là hồi ức - thoáng hoàng.Kim.thị
bài đầu năm âm hưởng tuổi hẹn thề
đâu có dễ viết nên thân lời vội
hư không mình ngọng ngịu với nhiêu khê
tìm parking-lot ta quay vòng xe lại
đậu dưới một bóng cây đợi em về
mọi lụi tàn tưởng chừng đều mãi mãi
chọn mộ phần trút bỏ hết ngô nghê
mà hóa thạch muôn trùng lần nhỏ dại
giấu thiên thu hò hẹn giữ xuân thì
một chớp mắt của trưa hoàng-kim-thị
ta dựa chiều lần hạt dỗ hoang mê
và bây giờ dẫu thơ là đêm ấy
thì nói được gì hởi nụ Hồng khuya
MIÊN VŨ THANH
(Feb 2018. Bài Khai Bút.)