HÃY NGHE LỜI CỦA KHÔNG TÊN NÓI
Hãy đi về bươi trong quá khứ
bỏ quên rằng em ở đời Đông
sầu chảy máu – nỗi sầu viễn xứ
nghe mưa dỗi hờn môi tình nhân
dẩu vậy cũng đừng che ngang mặt
ngày mai vốn đã quên nồng say
du-ca-sao vẫn người ký ức
xa mịt mờ tận cuối chân mây
nở đóa mặt trời chui trốn nắng
chờ đêm bày cỗ chuốc rượu mừng
hởi xôn xao? - nầy bên phía lặng?
không cả hai đàng ta quay lưng
đành chịu theo em về quê mẹ
cầm bút ghi vài câu tháng Hai
thường năm quê mẹ xong vụ cắt
đốt khói Đông Xuân che xóm kinh
những con Còng gió đùa mé rạch
nhắc lại mười năm đến giật mình
mười năm khốn đốn ta với ruộng
theo mỗi bước Trâu mỗi tội tình
lúa vụ lấp mùa phơi nửa nắng
gạo già hơi nên cơm trắng xanh
bởi tội năm xưa làm lính trận
Phú An Bình thôn chiếm bội tinh
thắng bại lẽ thường câu trận mạc
ta thì chỉ có một lần thôi
em đã thăm tù xin chứng nhận
hai mươi năm ngắt một chặng đời
quên em đôi mắt ngày thăm trại
(đôi mắt có giòng sông Nhà Đài)
để khi em trở về nước Mỹ
chạy xe như gió trên freeway
hãy nghe lời của không tên nói
em ạ - đời cũng như gió thôi
qua một chặng đường qua một thuở
rồi quay đầu ngược gọi: người ơi
MIÊN VÚ THANH
(Stockton - Mar 15, 2003.)