HƯ VÔ SÁNG TRƯA TỐI - VÀ THỰC TẠI
Sáng - Hạ hồng và tiêng chim ngàn lay
ta bỏ về thoáng nhỏ để trên cây
là tháng Bảy mùi Xoài bay hương tóc
cái mát trong mall và điều trước mặt
hai tính chất riêng cùng một nỗi đời
giữ một mình ở lại chỉ riêng thôi
khoảnh khắc của thời.gian.hương.trái.ngọt
hư vô Hạ linh hồn vàng vắng gọi
rũ rê đời thèm dỗ giấc môi ngoan
ta tháng Bảy gầy trên những bước chân
nghe trách muộn sao lại mùa đến sớm
Trưa - Rosecrans Way - góc thời.gian.xám
có bao giờ thời gian ở lại đâu
phiên bản rời thoáng nhỏ vốn hanh hao
loang góc phố lết lê màu Hạ Hạc
nắng thăng hoa trên bước trần đại mạc
hong dương gian bằng gót nóng xuân thì
Chiều – vỡ đời giữa sâu lắng tư duy
chuyện vui buồn chỉ vừa thêm chút nhớ
như ru oan khiên bên lời kinh khổ
"còn chưa xa xin hãy níu thật gần..."
giữ hẹn hò trân trọng mỗi trăm năm
dẫu như vậy không đã là trăn trở
bởi một phút ta vì em lầm lỡ
mang hư vô tìm giữa lặng câm ngày
hoàng hôn vào thời ngỡ vẫn sớm mai
đang đánh rớt những nốt trầm trên đất
Tối - đặt tên dựa vào trời giao tiết
(định luật theo chiều trục không gian xoay)
em thật gần đâu tận cuối chân mây
mặt trời say haysao hoàng hôn đỏ
hãy danh xưng để gọi về chính nó
như ta gọi em bằng một tên riêng
không chỉ cho một khoảng cách trời nghiêng
thì cũng giữ oan khiên bằng tiếng nói
môi thiên thai sẽ nở hồng nụ mới
hư vô thầm - gắng gượng vỗ về nhau
rồi tất cả để lại ngàn năm sau
đi vào cõi: nơi.mọi.người.sẽ.tới
cái không gian tưởng chừng không mong đợi
một bên đời triết lý một bên kia
Và thực tại - lời cuối cùng chưa xa
hãy rót khẽ tiếng thầm vào hạnh phúc
xôn xao động chút vui mà biệt khúc
để phố tôi (một thoáng vội) thẩn thờ
sáng trưa tối và thực tại hư vô
MIÊN VŨ THANH
(Stockton, Sep 11, 2016.)