NHỮNG GIỌT THỦY TĨNH BUỒN
(Làm cho T. Texas.)
Hãy yên cho ta nghe tình gọi
giữa nhớ xôn xao từng phiên thầm
có mùa gió xa chiều em tới
trại tù Nhà Đài em tới thăm
em tới đem theo chiều Thu cuối
rồi em bỏ lại trời lá vàng
tình hỡi tình gió hờn mưa dỗi
bao lâu rêu mốc thở hơi tàn
không dưng bửa sớm em điện thoại
buông chùm tơ rối xuốhg dương gian
ta em khoảng cách hai cánh quạt
không ở bên đời cứ loanh quanh
(T.ơi - em là trái bồ hòn đắng hôm nay anh rót vào ly rượu - uống đời mìn trong chiều sâu của tuổi - cám ơn em đã cho anh nhưng giọt thủy tĩnh buồn...)
cám ơn em về ngôi mộ tối
hà hơi làm sống lại thây hoang
màu lá Thu xưa bổng thành bất chợt
chuyện tháng ngày vẫn là hư không
(T. ơi - San Jose trời đầy lá - bởi mùa Thu San Jose là muôn triệu chiếc lá rơi - có một chiếc lá bay về Texas - đem những.giọt.thủy.tĩnh.buồn thiên thu không vơi)
em giỡ lại đời –
em trả lại tôi
em trả lại tôi buổi chiều rất tội
vạt nắng rất xa vẫn ngoài sân đợi
em giỡ ...
rồi em trả lại tôi.
MIÊN VŨ THANH
(San Jose - Oct 2000 - lần bắt đầu làm thơ lại sau 22 năm ngừng viết.)