THÔI EM - CHỚ ĐỂ BA NĂM GIẬN
Nằm yên em - nầy hoa nắng vỡ
rớt rụng dưới sân những đã tàn
đương không ai bảo em nghĩ học
chừa xa xôi lại nghiêng nắng Đông
treo làm quá khứ nơi cuối ngã
một bửa Delta viết tình Hồng
đã từng - có thể - bên đời gió
khoảnh khắc ngây ngô thả hương hồn
rót yêu bởi tàn Đông chưa tận
thiên thần trao tuổi với hai năm
rồi cưu mang: trọn-bài-ca-tội
của mình - trần tục nói di ngôn
hởi Thu - đêm nay ta rót rượu
uống hộ mình nỗi-đợi-hoàng-hôn
chớ để làm gì ba năm giận
Delta sẽ trầm tư hơn nhiều
dựng cuồng điên em trên ngọn sóng
hóa thân Stockton chiều biển vàng
chiều nay em vỡ ra từng nắng
về parking B tháng Mười hai
thôi em - chớ để ba năm giận
bỏ làm thi sĩ cùng lá trời
hoang sơ sẽ mặc đêm mưa khóc
rất hiểu muộn màng hoài tàn phai
rồi muôn kiếp hẹn hò thiên cổ
đã hay là đang - vội trách nhau
vả tôi đang giỡ trang-tôi-cũ
[phiên khúc hoa Hồng cho tóc bay
Delta mưa gõ trên thềm gỗ.]
hiện hình dưới bóng mặt trời tôi
giang tay ôm suốt chiều bải đậu
thơ của Delta là thế thôi.
"thi sĩ vờn quanh muôn lối cũ
đem quê hương mùa vui trao em..."
MIÊN VŨ THANH
(Dec 28, 2007.- Stockton.)