VÀ ĐỂ DÀNH HY VỌNG SẼ LÀ EM

 

Hỏi Delta? có bao giờ làm lạ
chẳng còn mưa sao trong ta rơi Hồng
rơi mà ngỡ tóc hoa buông theo gió
dỗi hờn nào bỏ lại cuộc tình không
mang quá khứ đi về phương nắng nhả
ơi hoàng hôn lâu lắm mới hẹn hò
hương chưa tan trên đôi môi em đỏ
chưa tàn chiều ngay lúc đã vào đêm
đứng giũ nắng bóng trời ru Hạ vỡ
ta mỏi mòn ngậm Ngãi kiếm hư không
bởi em hư không - buồn - ta gõ đá
đá cũng biết mình đời đang kiếp rong
mộng tháng Chín phơi màu trên lá rớt
và nỗi gầy mưa ướt thuở đầy sân
thực tại đó xin em ngàn năm chết
hóa cỏ trần ta mọc đóa.chân.mây
mai trỡ dậy chia nhau - chừa khoảng cách
em mặc tình góp củi nhóm oan khiên
ngày đóa.chân.mây nở vương tầm mắt
khép mi hờ hoang động gót người thăm
có tàn đông - một vì Delta khóc
đêm - trước sân - mưa xỏa.tóc.hoa.Hồng
cái lối mưa ấy chiều không đến lớp
bài thơ ta nguyên vẹn chẵng hề xong
lại parking nhớ - trăm xe ta chờ một
và để dành hy vọng sẽ là em

và để dành hy vọng sẽ là em
đêm buông sương rót ngọt từng giọt hồn
rơi từ lá giật mình nghe tim ngõ
lời trối trăn của - một - loài thiên thảo
rất hoang sơ tháng Chín với sân trường.

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - September 2006.)