VŨ SẼ CỞI YÊN.HOÀNG.HÔN
sẽ gởi thật buồn ở lại
quá khứ đau và nồng say
lắng hồn nhìn qua khuôn cửa
đương Xuân xõa tóc mưa bay
trên hoa - cả vòm bonsai tuổi
rơi tím ru hời giọt xưa
vong tội người đi bỏ xứ
chỉ mong biển trở giấc hồng
nỗi.khổ.trái.tim.đất.hứa
ngu ngơ đi gặt nụ đời
nếu không gom được thiên cổ
Vũ sẽ cởi yên.hoàng.hôn
tung vó mịt mờ dáng bụi
gom thời gian lại một ngày
chỉ một ngày xin gom lại
dỗ lời chiều cho em thôi
bởi cứ nghỉ mọi tội tình dành cho mình - người con gái moi từng chút bình yên trong lửa -
đâu có vết quá khứ nào (mà không thực sự buồn) trên mặt - vẫn nói vui từ mắt về hạnh phúc -
đọng đầy những ngút ngàn bỏ lại - vũng trầm luân ru tuổi khóc -
nếu mặt trời cho ngày thêm nắng ấm
thì em - thôi cũng một kiếp người
ta cũng tìm lại chính mình chiều sãi vó
(Ngựa đỏ là hoàng hôn phương Tây)
nhỡ ngã ngựa - ta nâng đồi nương dậy
trồng cây hư vô mọc khắp tám phương đời
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - April 2009.)