KHÔNG THỂ TẮM HAI LẦN
TRÊN CÙNG MỘT GIÒNG SÔNG
trước đấy hoa chỉ là cái nụ
bây giờ xòe nở rộ tỏa hương
không ai xoay được giòng quá khứ
cùng một giòng sông tắm hai lần
để em tôi quên mùi công chúa
tự trả lời về câu thời gian
hỏi bao lần có hai mươi nữa
phai tàn gói trọn cuộc trăm năm
ta buồn mãng rách đời tự vá
con đò nào đưa người sang sông
cho lạnh bài thơ ta trên vách
dù buồn hay vui cũng hư hoang
thang Tám hạ nằm trong trang sách
ép cuộc tình tan vào thương thầm
ta yêu cai tuổi khờ khạo ấy
trách sao chưa đốt lửa tình nồng
để bây giờ thẹn chiều đỏ mặt
màu phượng xưa bay qua hoàng hôn
đó là tình yêu - không sai quấy
(đừng làm điều sai quấy nghe em
một khi đã... sẽ thành quá khứ
trái sầu rớt rụng cõi ăn năn
em có khóc cũng hoài - mặc khóc
giọt lệ thành cổ mộ khói nhang
ai trói bình minh thôi trời sáng
cho rối đêm mắt nai xoe tròn
đau nhói "tại sao" - lời nước mắt
hối hận khôn nguôi mà nát lòng...)
như mẹ - đồi nương bao khó nhọc
chiều về vẫn vuốt yêu tóc con
ngón gầy mẹ cài trên phiến tóc
trái ngọt ngào ngàn thương dâng hồn
trái tim mẹ đấy: thế rồi khóc
không gian một nốt lặng dương cầm
đêm nay thay mẹ trăng chải tóc
khẽ "ơi" tình - dáng gầy hoàng lan
mây ngút ngàn bay xa xôi núi
Sơn Tinh cưới vợ em lấy chồng
khói nhang nhớ quá thời con gái
theo hương hoa dõi chiều - tìm không
chợt đau nhói
muốn đời quay ngược lại
nhưng giòng sông
đâu thể tắm hai lần
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Àug 31, 2021 - 6:12 Am.)