KHÚC PHỔ THÁNG NĂM EM
chỉ bởi để một lần với phố
tôi dỗ tháng Năm ngũ bên đường
để nghe thẳm sâu lời nhắc nhớ
giọng Vành Khuyên rót giữa đời không
tháng Năm trên vai tôi khẽ lật
trở mình theo cơn gió bay ngang
em khập khiễng gieo thầm được mất
ngoa ngữ tật nguyền chiều gởi hoang
sự trở mình làm vai tôi lệch
hơi hơi đau một thứ khẽ khàng
vu vơ như gió trời biền biệt
giữ làm gì chút ấy hư vương
tôi đặt tháng Năm nằm xuông đất
rảnh tay níu vạt áo trầm hương
xin hỏi thăm trầm hương của nắng
ảo ảnh thì sao cứ vô thường
khi Bồ Công Anh hòa nắng phố
quyện trưa cùng điểm sắc hanh vàng
nghiêng đâu về hướng loài hoa nhỏ
nghe mãi ngây thơ phổ khúc cầm
bao lần gió thôi em làm bão
bao lần ta và bao xa xăm
bâng quơ ngỡ gót chiều qua ngõ
trở giấc oan hồn ơi tháng Năm
bên song cửa hoa Hồng huyết dụ
Phượng ta mùa Hạ em sân trường
hội tụ: đây không giuan viễn xứ
những du ca đời hoài một phương
đem "tháng Năm ta" vào sa mạc
trăng soi óng ánh màu sa trường
em thử nhẩm được gì ở cát
bao tiếng tình thơ trao yêu thương
trót ta em phải lòng sa mạc
đất trời bão cát sóng trào dâng
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - May 18, 2021 - 6:57 Am.)