MỌI NGÚT NGÀN TA -
HỒN THIÊN DƯƠNG
khi người họa sĩ thôi cầm cọ
kiếp phieu bồng đời - ngưng vẽ tranh
những lằn đạn bắn trên bia mộ
của thằng học trò vừa bạn thân
gã làm thơ bỏ quên cây viết
trong ngăn.tủ.thời.gian.di.hành
đêm trừ tịch nhớ về da diết
buồn tênh theo hư không mỏng manh
này sáng rạng đông ngày mùng Sáu
và Tân Sửu tết con Trâu vàng
và đừng vội trách ôi thiệt xấu
bao năm chẵng chịu ghé về thăm
ta không khóc thế mà ứa lệ
dù chỉ là câu trách nhẹ nhàng
sự dổi hờn ở trăm năm đợi
cũng gần trăm năm biết ta buồn
mai sau em cứ tìm hư ảo
may ra có được chút duyên phần
ta lẫn em chia tay sầu não
phương xa thương mây trời lang thang
người họa sĩ muốn làm họa sĩ
bất lực mình cứng đơ tay chân
cầm bút tô lên cành Phượng vỹ
một mùa Hạ xưa vẫn trong tim
chính ta: thì thôi làm thơ lại
bút thay cho cọ vẽ đời thêm
nụ "Tim chảy máu" loài hoang dại
tím màu trời tháng Hai hoàng hôn
gởi - mai-hạ-nêu - mùng Bảy tết
mọi ngút ngàn ta hồn Thiên dương
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Feb 19, 2021 - 7:31 Am.)