MƯỜNG TƯỢNG MỘT CHIẾN TRƯỜNG TỪ PHỐ
đã hoa mưa không cài trên tóc
mây xanh mấy thuở biết thương người
phù vân đã muộn vương ngàn lối
chọn bến sầu mà nào khôn nguôi
ta khói hương tàn mờ nhật nguyệt
vẫn hát nghêu ngao giữa cuộc đời
cho dù chưa đủ xanh rêu mọc
mà bể dâu người về xa xôi
không bể dâu cũng từ vạn dặm
vùng đêm: trăng và hỏa châu soi
đêm chiến tuyến truy tìm bóng giặc
tầm gió ngang đầu sương ướt vai
tháng Sáu của ta mùa đỏ lửa
mù khơi sau lưng giũ một thời
cũng buốt nhói mỗi bao lần lựa
tuyến đầu cũng như em hôm nay
rất nhiều thứ gọi là trách vụ
muốn không hoặc lắm - mãi ngậm ngùi
săm soi thân phận xin đời ngũ
tuổi trẻ: ôi sao kiếp đọa đày
cho là buồn hóa mưa tháng Sáu
oan hồn (chỉ mường tượng) xa bay
mùa thu (giả sử) xôn xao gió
ướt sũng lá vàng thôi dáng say
buồn nói về em: cô bé lính
định mệnh nên hoa hồng lắm gai
phải trăng tối mờ đường truy kích
người lính trẻ đêm tìm mặt trời
để ngày mai tinh mơ lại sáng
con chim vui hót khúc đầu ngày
người ấy hiện đang ngoài mặt trận
cây súng hừng đông vẫn cầm tay
mường tượng một chiến trường từ phố
và từ: hạ-quá-khứ-chân-mây
nơi quan san chút hy vọng nhỏ
bé trên Facebook đọc bài nầy
dù đó chỉ là bài thơ ngắn
phấn son cho người lính biên thùy
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 16, 2021 - 7:28 Am.)