NGÂY NGÔ TÌM DỖ MỘT THỜI
em đã về chưa
về chưa
mùi xưa dậy chiều phố nhớ
thường tình bổng êm như thở
từ đâu rót giọng ru hời
em tháng nào hay tháng Hai
mà rơi sương giăng đầy sáng
rạng đông trên nhà hàng xóm
trên ngọn cỏ hồng tuyết tan
người về đường im mang xuân
tình treo cành không
buổi sáng
mỗi lần ở ta hoang vắng
như con chim nhỏ độc hành
thật xa chim bay một mình
đi tìm những gì được mất
ví như cây và tình đất
ta em - và mặt trời mai
em đã vè chưa?
về chưa
sương giũ mờ say hiền hòa
tình hoang (nào không dưng động)
một chỗ đời xa mong ngóng
mùa hè đỏ lửa năm nào
dáng mẹ nghiêng chiều nắng khổ
lòng đau mỗi lần tiếng pháo
cầu xin bình yên cho con
tha phương ta tháng Năm buồn
và xuân không chỉ là sáng
khi mặt trời mai đỏ rạng
lung linh lại hóa nhiêm màu
nhiêm màu trong muôn vết đau
trong trái tim người lính trẻ
thuở ấy mình thì rất bé
trong trái tim người mẹ già
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - May 27, 2021 - 7:01 Am.)