NGÔI SAO BIỂN ĐÊM

 

còn chút nợ hải âu hồn xa thẳm
khóc một đời chưa đủ rót yêu thương
sẽ phải đợi lần về xin quen biển
cùng sóng xô trần trụi nụ vô thường

vô thường nở tháng Tư tàn chiến trận
em trở về quê hương mùa Đông Xuân
cánh đồng gặt ngỡ ngàng thay áo mặc
vụ đầu năm mùi gió thoáng hương trầm

không biết anh bây giờ ở đâu vậy
xưa em đến thăm trại Nhà Đài buồn
tháng Tư ấy một ngày Thu biết lạnh
như trong em đã lá bay hoàng hôn

và ngày mai sẽ ra sao lại sợ
những hố bom còn đầy trên cánh đồng
muôn dấu đạn vách giáo đường loang lổ
liệu sang năm còn hết chuyện gian nan

liệu (ngoài nhớ anh) mà em vẫn khóc
hay vẫn điêu linh dẫu chiến tranh tàn
liệu vui sướng quyên chung bao hờn trách
hoặc khốn khó đời nhau chia bình an

bao khắc khoải tư duy người con gái
không trọn yêu kiếp đợi tuổi xuân lành
ước mộng tình gởi mây bay về núi
ưu tư mình (chốn ngụ) thật xa xăm

cái sẽ tới bấy giờ cũng đã tới
thuở anh còn quê nhà em nghèo nàn
nguyện xin được có cơm ăn với muối
mơ bình thường có gạo nấu với rơm

cái sẽ đến bây giờ cũng đã đến
đã không còn như xưa quê nhà em
cái khoảng lặng mộng mơ nghèo đã hết
bè bạn nhờ nói lại cho anh mừng

mầy có về nhớ đem theo chai rượu
bọn mình say xua một thuở khốn cùng

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - APR 12, 2021. 6:11 Am,)