NHƯ CUỘC TÀN -
MƠ NĂM THÁNG CHẬM THÊM
hãy ngủ yên tháng Tư chiều mưa cuối
muôn sợi ngàn rơi giăng giăng đầy muộn
nơi trăn trở những vắn dài khua rộn
chở thèm - ơi dịu ngọt em (và ta)
cái khoảng lặng tụi mình rủ vào thơ
là tiếng lòng lắng im bom đạn rú
"Vân tình sầu" của thời son phấn cũ
của chia tay - ngày em bỏ vũ trường
em đưa ta chiếc nhẫn mấy phân vàng
(làm kỷ niệm hay tháng Tư lộ phí)
nếu tàn cuộc chậm hơn thêm một tí
mua Cau Trầu ta về xin cưới em
nếu đời em buồn cũng chậm chậm thêm
uyên ương phố đôi bờ yêu kết mộng
tháng Tư đâu dể chia làm hai nơi
ta tù tội - em oan khiên đầy vơi
(nhìn lúc đó dáng người trông rất tội)
gái phong sương thắt lòng đau chẵng nói
thương mẹ cha thà gánh chịu một mình
vì em dại cố chịu đựng hy sinh
bởi nghèo - nay lại bởi ta - thêm rối
ta không thể mang theo em trôi nổi
chỉ nội ngày mai ta đã vào tù
đời còn lối nào không hởi tháng Tư
(giăng buồn cho mưa Đông tiễn tàn Thu
những Xuân đến hoa Ban mùa bản Thượng
tiếng khèn réo bao lần kêu Hạ muộn
lại trao Thu - em từ độ xa vời...)
từ độ em ngọt ngào trao gởi môi
bổng phút chốc cứ như từ địa ngục
một bóng ma chập chờn nơi tiềm thức
một Vân buồn bên góc đường Bạch đằng
nhớ Sa Đéc - chiều - nối cuộc tình tan
bài ca thánh yêu người đêm Đông ấy
ký ức mãi mỗi lần Nô en tới
ta lại đau: vết.thẹo.của.thưở.nào
Vân-của-ta-ngày-xưa (là vết dao)
đâm thật nhẹ tim không hề vết máu
lũ côn trùng tưởng hôm nao ta chết
hòa ca đêm da diết tiễn ngàn thu
bây giờ chiều - nhạt nhòa mưa tháng Tư
mưa tiểu thơ đưa Xuân vào mịt mù
Vân là mây trời đương bay giữa phố
vướng mộng tình nương đời về lạc ngõ
của lần bài thơ - đây ta trao em
như cuộc tàn mơ năm tháng chậm thêm
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Apr 30, 2021.)