NHỮNG DỖI HỜN BÂY GIỜ HÓA THẠCH

 

dỗ đời sai trên công viên gió
bắt gặp không chừng chỗ tưởng quên

đâu về - ơi tôi - giòng sông ngược
để cứ xuôi quanh giấc mộng hiền
mùa thu nhánh gầy chưa động bước
thương vàng bóng lá chiều hoàng kim

khoảng cách hai ta - hai bờ cạn
hồn nghiêng trên đỉnh lau sậy im
lũ chim sâu đùa trong tổ ấm
cho đấy là quê hương bình yên

đây cũng chiều biết bao lời rộn
cũng bóng nắng say ru giấc mềm
hoàng hôn qua ngõ ta rất muộn
cũng hoa nhưng nào hoa cau thơm

em phượng xưa réo mùa khát vọng
phiến đỏ đong đưa tuổi bồng bềnh
như lửa đốt vách đời khói đọng
chợt ấm tình xa một thuở mình

rong rêu buồn khát khao mùi đá
đá vẫn trơ trơ mặc gió giông
hoài niệm nỗi oan hồn quá khứ
và em buồn của dặm đường không

người con gái bước lên thềm gạch
bóng trời bổng nhạt nắng hồng hoang
ngày xưa con gái em hóa thạch
trong ta tóc rối bay dỗi hờn

những dỗi hờn bây giờ hóa thạch
làm thơ tình
ta - buổi sáng Stockton

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Sep 06, 2021 - 6:36 Am.)