SỰ TÍCH HOA MUA VÀ HOA SIM

 

(anh có về ghé thăm qua Núi Tịnh
có màu tím ngút ngàn của đồi mua) ***
𝘊á𝘮 ơ𝘯 lời thuở ấy rất là ta
của mùa hoa ướt sương chiều tháng Sáu

sự tích Mua và Sim hai thiên sứ
nhận lệnh Thương Đế ban giáng xuống trần
quê hương mình biết mấy nỗi lầm than
giặc phương Bắc bấy giờ đang xâm lấn
mẹ địu con xưa đồi nương phá rẫy
nuôi lớn khôn me đội đá vá trời
con cú đêm ru điệu võng à ơi
màu sữa đục pha sương chiều xuất trận
niềm kiêu hảnh gót dài thân lính chiến
bố tiễn con - bịn rịn vợ đưa chồng
thôn nữ tiễn tình nhân ra chiến trường
từ chia cắt họ ra đi biền biệt
cây thay lá biết mấy lần rên xiết
quê hương nầy không anh da diết buồn

bửa com nghèo dưa muối sửa soạn xong
Tữ Mua (tên thiên sứ trời sai) đợi
mùi hoa bắp đã bao lần hương mới
chờ mõi mòn người ấy mãi xa xăm
Tữ Sim (thiên sứ hai) cũng lặng thầm
mơ tình nhân quên trách vụ thiên thần
hai thôn nữ một xuôi một miền núi
phạm thiên điều trót yêu trai trần giới
Sim yêu trai bản cao tên Thái Sơn
Tữ Mua thương Đại Hãi vốn cùng thôn
chiều châu thổ hoài mơ sương bóng đục
vọng xa xôi nắng hoàng hoa thổn thức
nương rẫy tự tình Sim chẵng khác hơn
nhớ tình nhân sơn nữ thắt quặn hồn
hai chiến tuyến nhưng lại cùng mặt trận
người châu thổ (cũng vậy) kẻ miền ngược
một hậu phương hai nỗi nhớ cùng nơi

những tâm tình đều hướng về cuối trời
sương cao nguyên núi rừng che khuất mắt
không phải yêu thương nào cũng nước mắt
chia ly nào cũng vĩnh biệt đời nhau
(em xa tôi cũng phong vũ nát nhàu
có mùa nhớ rêu xanh thời đưa tiễn...)
người nhập cuộc kẻ về từ chiến tuyến
họ gặp ai cũng hỏi về thân nhân
ngày qua ngày - tháng qua tháng - hư hoang
trời mưa nắng mõi mòn đời thôn nữ
như thương hại trời nổi cơn lôi vũ
ban khí linh để họ nhìn xa hơn
xuyên rừng sâu chỉ rộn lắm oan hồn
vạch lau sậy mênh mông không tìm thấy
thôi em về với núi đồi nương rẫy
nỗi thương mình ai hiểu? - trả cho ai?
ôi núi rừng - ôi châu thổ buồn thay
ôi tiền kiếp - địa đàng chưa từng thấy
họ gục xuống nương đồi thương tiếc vậy
hóa thành Sim màu tím ngát rừng hoang
một châu thổ thành hoa Mua ngàn năm...

người con gái đã yêu thầm đất lạ
chốn đọa đày tự nhiên là đất hứa
cho màu ngàn đời tím sự thủy chung
không lộng lẫy (lẻ loi mà sắc son)
màu sứ điệp hoang sơ làm chứng cứ
nơi tĩnh mặc chút lặng thầm nào đó
lý giải tình cờ sự chẵng hề quen
lời thơ buồn ta viết bởi vì em
rồi cũng sẽ như mua sim tàn rũ

nghe chợt dậy bao lần hoa mua cũ
vẫn không em
ngày tháng vẫn xa vời

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - JUL 5, 2021 - 7:24 Am.)
___________________________________________
*** Thơ Dương Đỗ.