XIN GIÃ TỪ LỜI ĐẦY ẮP MÔI NGOAN
ta quá khứ vòng tay giang mở rộng
như thấy em (ở đó) một Vân buồn
thương Sa Đéc rủ hoàng hôn uống rượu
nhac bập bùng tự em dáng vũ trường
tha phương hề nhớ yêu mùi tơ lụa
con đường về chín mấy độ mười thương
trái mận đỏ lồng ngực ta rực lưa
cháy rầng rầng bên nhiều thoáng đời không
em hiện tại cứ muốn quên hiện tại
nào ta quen bươi móc chuyện bao đồng
em không nói sao lại ta hỏi mãi
mà nhắc làm chi em tựa khói sương
những quặn thắt sẽ trở thành quá vãng
rồi ngày mai - một ngày mới rỡ ràng
ngước nhìn em bước nhanh qua rẽ ngoặt
ở tinh mơ gió thoảng mùi hoàng lan
người cũng biết: buồn vui vẫn phải sống
xin giã từ lời đầy ắp môi ngoan
cám ơn ly khổ đau em đã uống
mà ta say thiên thu rong rêu xanh
tinh mơ phố em ơi hoa đã nở
ta hái để tặng em : một đóa hồng
của thật sớm sương trời chưa vụn vỡ
còn lung linh hoàng kim thưở vàng son
để mưa ngâu rơi trên hoa tháng Chín
nắng chiêu hồn ru hương dã quỳ thơm
áo học trò trắng vô tư màu nhớ
mà trả nợ gì nhau buổi tựu trường
xưa một thàng học trò nghêu ngao đợi
chiều Cẫm Nam nặn óc viết thơ tình
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - JUL 6, 2021 - 7:27 Am.)