SỰ CHE ĐẬY CỦA ĐIỀU KHÔNG NHÌN THẤY
sự che đậy của điều không nhìn thấy
có phải ấp e bao nhiêu dấu tình sầu
không đương không cuối trời hoang trừ tịch
xin hiển linh vũng trần tục ngày sau
trong đen đúa đêm và màu xõa tóc
mùi hoàng lan phù phép gió bay trao
Đoàn Thị Điểm thuở cuối giờ tan học
khung trời đâu rồi mà ướp trầm hương
dường đứng lại dáng chờ đương huyễn hoặc
trước tầm mắt hiện tại là con đường
Pacific Ave ngút ngàn nhưng nhìn được
điều chẳng thấy gì hòa thân vào xuân
parking mall ở lì trưa hoàng hạc
mùa Cali trong sắc úa cỏ vàng
những chiếc lá tuổi thơ im bất động
khi vẫn còn trú ngụ lộc chồi non
sự che đậy nơi hạt thầm nảy mộng
nỗi buồn tương tư trắng chợt nhú mầm
em đi qua gót trần ru hoài niệm
cây riêng tình nối ghép lá cùng không
tưởng cái không nhìn thấy sẽ lẫn lộn
hoa rộ thơm giữa bãi đậu nhân trần
làm sao ngó hương mò sờ vào nắng
để thành câu viết tin nhắn hộ người
dù không thấy thôi em đừng phủ nhận
như ảo mơ tưởng niệm một phiên đời
nếu vói tay níu giữ từng vớ vẩn
thì xa xưa cũng sẽ của bây giờ
vẫn gió: là bởi không khí chuyển động
làm rung cành sập đổ cả cơ ngơi
người gian khổ cả một đời gầy dựng
nhìn thấy không hỡi gió kéo mây trời
cứ tưởng thứ vô hình là huyền thoại
là khôn cùng mờ mịt bóng thiên thai
vốn dương gian (khung tội tù nhân loại)
với trăm năm chắc chắn được điều gì
hình ảnh tạo thành từ phản chiếu ngược
nhờ ánh sáng chiếu rọi vào đó thôi
vô hình (không nhìn thấy) lại ảo mộng
vậy: gió - mùi hương - làn sóng - tư duy
âm thanh nữa - không gian nào chứng nhận
cội nguồn nào hứng chịu luận lương tri
xác thân rã để trở thành cát bụi
lý trí về đâu cả hồn phách người
chẳng lẽ hữu hình mới là sống thực
sau tử biệt phân ly - sẽ là gì
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - May 6, 2024 - 6:08 Am.)