CHỪNG NHƯ

 

chừng như thật nhỏ
như một hạt thóc sót lại giữa đồng
của mùa bội thu nào đó
ánh mắt vui được vụ
mà sao nụ cười lại nhuộm buồn xa xăm

nhỏ bé là gì
mà phải cứ hư cấu nhờ hoang đời chứng nhận
dặm rất xa khác với dặm rất gần
có phải hoa bây giờ không đẹp như mọi năm
cả băng lạnh và khi tuyết tan
(hình ảnh chỉ thấy trong những tấm thiệp Nôel tôi thời nhỏ)
mà bây giờ nhớ quá
lời xám ru đông chất ngất cuối trời
đám chuồn chuồn không còn bay thấp tuổi
để nhấc đìu hiu cao hơn nụ gió chiều
để buổi sáng mưa đông liêu xiêu
thành phố ngật ngầy chưa tỉnh giấc
giũ mùi hoàng lan bay ngang tầm mắt
lời nguyện cầu thầm thì với phố

ngọt ngào hương trong gió
là dư âm lời tao nôi
muộn tí tách rơi bên vệ đường chờ lá
trên muôn lần cánh tay trơ gầy guộc vẫy
Quế Sơn mùa buông vàng
trung du trường Cây Cốc
cầu Đông Phú chắc có nhớ gì ngày xưa đi học ấy
mơ cứ thiên thu là vậy
hỏi làm gì em về thứ quá khứ cuồng
chỉ là những tháng ngày rong chơi trở về tắm sông kỷ niệm
đến tận bây giờ chưa nguôi
có thể chưa đủ cho tháng.Ba'tình'si mặn môi
trong ký ức một mình đương nhóm gọi

thôi em trí tưởng chỉ là tư duy ảo
giữ chút riêng dỗ ngọt nhớ vào đời
những "thật sự quý" đã phiêu bồng nên vắng phố
dù vẫn xe
dù vẫn đông người
vẫn ngã tư đèn đỏ
những hỏi thăm vất vưỡng nhắc phế tôi
em vẫn mãi đi qua cuộc đời
khôn nguôi cơn giật mình bão tố
mỗi bận hồn chơi vơi theo chắt chiu

tạ hoang mình trên con phố vốn cô liêu
về cõi lơ láo như mọi lời bất chợt

 

MÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 9, 2023 - 6:58 Am.)