CHÚT NHỎ NHOI THÔI ĐỦ ẤM ĐỜI
xin một lần như hoàng hôn trao đêm
hồn ký ức về thưở cuồng biển sóng
con phố nhỏ trong lằn bạc mưa nghiêng
Sa Đéc cà phê - ta vài ngày phép
dạ khúc buồn bài rừng xưa đã khép
góc khuất nào buông thoảng hương dạ lan
mỗi tích tắc lời kim đồng hồ nhắc
mà chẵng thể nào nhớ nổi tháng năm
thương ta buồn cô cà phê tiếp viên
châm thêm nước lân la ngồi nói chuyện
ánh đèn mờ vàng vọt lối công viên
hướng tầm mắt ngang em làn tóc quyện
cô bé quen một người cùng đơn vị
lần hẹn hò quán đợi ghé - Nô en
đêm nơi ta tiêng đạn xa rền rỉ
lũ côn trùng quên sợ tấu nhạc đêm
nhận lệnh rút về tiền cứ dưỡng quân
hoàng hôn tóc rối ngỡ chừng hôn thụy
thêm một ngày được sống chỗ tam yên
nâng chén rượu mừng cùng dăm thằng bạn
cuộc an bình đâu dành cho trai loạn
nên uống sầu cũng đồng nghĩa thèm yêu
ta còn trẻ đến nổi nào mạc vận
em đừng nhìn con thú cố dẫy đau
giả sử như Sa Đéc trời mưa mau
em ướt áo - và chiều sân trường vắng
cà phê quán không tên của hôm nào
ta ngồi đợi dạ lan bay hương thoáng
tiền cứ - những đứa bạn - và ly đắng
nhận phong thư từ thằng tiếp liệu trao
cám ơn em còn nhớ màu áo lính
tưởng cõi mình hờn dỗi tắm mưa cao
phong bì không tên: thôi để mặc sầu
chữ viết đẹp: đừng mơ gì sẽ đến
phải là thế nào - sao mới gọi đau
hoặc sự lỗi hẹn bởi em ngoài ý
ngạo mạn ngay đầu thư: thưa thiếu úy
(xa lạ hơn tầm bắn 75 ly)
nhưng lời thơ ơi dịu mềm tuyệt mỹ
như thủy hồng mấy giọt nhỏ từ tim
ở cuối cùng hàng cuối ghi họ tên
rồi cũng kết bức thơ bằng chữ ký
lại không phải em mà cô tiếp viên
gởi cho thằng bạn hôm nghỉ phép ấy
ừ - chỉ một chút nhỏ nhoi như vậy
dấu tình hờ đủ ấm nhắc đời sang
hồn đáy vực - sáng có loài hoa dại
vượt tối đen ngẫng mặt hé nụ vàng
xin một lần ngậm ngãi réo tình hoang
tìm nguyên thủy ta trốn vào quá khứ
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Nov 7, 2022 - 8:43 Pm.)