CON CHÂU CHẤU LÁ

 

con châu chấu lá thời thơ nhỏ
là rất hồn nhiên một vũng trời

cũng rất có thế vô tư đó
bởi chưa phong sương lấm bụi đời
sáng mưa xuân nhô mầm lộc nhú
tuổi trên cây hái nụ đầu ngày

ướp mộng chùng vờn quanh giấc phố
tinh mơ mờ mịt dáng sương mai
em cứ hồng đào cho phượng đỏ
lời hạ xưa hoàng hôn khô môi

mái ngói rong rêu từng khốn khó
Hội An gầy trên bức tường vôi
bới tróc vài mãng rời tơi rã
khô khốc tiếng hồn sao khôn nguôi

sự khác biệt vốn từ riêng rẽ
xó thầm khoát hành trang đeo vai
ngón tay thu vươn tầm thế hẹ
lần vòng trần hạt đếm xanh xao

khi tất cả vui được chia sẽ
ngổn ngang kết chắt chiu nát nhàu
nỗi đứt ruột chừng không vương vãi
chỉ mỗi một đau ai biết sao

chẵng rên xiết nơi nhiều vết cắt
chỗ lịm hồn cố nín trăm câu
im lặng ở bao nhiêu lần chết
mũi đâm thấu tim chẵng máu trào

để vài oan khiên thành bất diệt
trên ngôi tâm tưởng đốt nhang thờ
vạn ngàn ánh tắt lâu tưởng hết
nào ngờ lại về theo sương mơ

cảm giác vui - buồn - hay tha thiết
chặng đường chung cũng một ga chờ
em sum vầy ta (trong cách biệt)
chiều im - tiếng rộn khan cổ mời

thời ta: quấn con châu chấu lá
gói ghém loanh quanh từng nhỏ nhoi
em ru tháng ngày muộn trên tóc
cả hương ngọc lan dối quên phai

vách đời còn xám sì rêu mốc
thỉnh thoảng nghe có tiếng thở dài

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Dec 27, 2022 - 5:29 Am.)