KHÔNG PHẢI LÀ TỬ NGỤC

 

đừng bảo nơi đây là tử ngục
dù những bản án chết đã rồi
cố níu lâu dài sao chẵng được
nhân loại chỉ mong trường sinh thôi
nhưng đâu thể - người mang án tử
rồi nạn tai - chết bởi thiên thời
bệnh hoạn cũng chết vẫn chưa đủ
tuổi già ngã xuống mấy ai vui
bởi vậy mới có danh: tử ngục

sinh hoạt tù cũng lắm trò chơi
phe phái và lao động cưỡng bức
giải trí (buồn) nhắc chuyện thăm nuôi
tù ngục cuộc đời tuy hơi khuất
song (nhìn chung) chẵng khác hơn gì
cơm áo gạo tiền cạn kiệt sức
muộn phiền cũng giải trí mua vui
mọi sinh hoạt y chang chừng ấy

khi mâu thuẫn là phía hai nơi
của hữu hình gọi là tồn tại
vô hình thì là sự luân lưu
hay (chân.nguyên.thủy.nguyên.tố.trạng)
đến từ không gian nào xa xôi
như làn sóng truyền vào thể xác
dựng nên thần trí mỗi cái tôi
cũng có thể rất gần đâu đấy

nếu một khi thần trí mất đi
thể xác (hữu hình) sẽ rã nát
vô hình nào đâu bất khả thi
hai phía cùng từ phân-hủy-pháp
vĩnh viễn mình sau tổng vô vi
về nguyên thủy một không gian khác
cõi vô cùng - sướng khổ - lẫn vui
giữa nguyền rủa lẫn vào hạnh phúc

chết là mãn hạn kiếp đọa đày
nên trần gian không phải tử ngục
mà trở về chốn đã ra đi
(những lầm lỡ chừng trong phút chốc
tội tình rồi sẽ mãi từ đây
muôn muôn vạn vạn lần than khóc
hối thầm - thân tự trách khôn nguôi
ân hận với bao nhiêu điều khác...)

khi bất diệt nỗi đau thành lời
mà cảm thức không sao hồi phục

 

MÊN VŨ THANH
(Stockton - May 19, 2023 - 6:12 Am.)