LẠI MƯA

 

như là mơ hồ mưa Trương Chi
rơi tháng Ba giọt sáng thầm thì
để (không trắng) đục mờ thị tứ
Mỵ Nương tìm lạc dấu tình si

vén xa xưa mưa cố giỡ đời
con số tháng năm tôi đầy vơi
mùa đông chưa đủ khuyên ấm lạnh
quên... ở mọi không gian tư duy

khi mây xám là những chuyến đi
thêm một tiển đưa nữa sá gì
giã từ lời vẫn chưa cạn kiệt
lòng người kéo níu chẵng ngoai nguôi

mai tôi về theo chân từ bi
gót dỗi hờn nối bước sân si
trí tưởng chập chùng muôn lối cỏ
đốt nắng tương tư chờ hoen mi

(tương tư
như mây và gió
gió nương mây tìm cuối trời
ngày xưa
khi mình còn nhỏ
có thêm một hoàng hôn vui...)

(nghìn trùng trong nỗi nhớ
tương tư như núi đồi
lối mòn: đồi nương núi
mang em về bên tôi...)

lại xưa: loài cỏ may buông lơi
buông đã cũ rích rất lâu rồi
lần thấy may yêu lên gấu áo
thẹn thùng chiều - hương gió ru ơi

nhỏ nhoi ấy sao hoài mơ say
ươm buồn nâng trân quý trên tay
thêm lần như thu nghiêng bóng đợi
dẫu hôm ấy không hề lá bay

mơ hoang con dốc đá leo đồi
khi một đời cây thôi rớt rơi
ước mộng chỉ lần mò ký ức
chết khô dựng vách cùng lá lay

tìm mưa về dệt áo Tây Thi
quấn bám mỏng manh ướt xuân thì
che nhau cuồng dai từ yêu vội
lời ô dù thuở nào theo môi

có khi đứng lại nhìn mưa khóc
không chừng những giọt rơi mang vui

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 14, 2023 - 7:56 Am.)