MẤY RỒI CHỜ ƠN THÁNH
Vân của bức thư - ngày ta rất nhỏ
mấy mươi lần chiều biết hát thánh ca
cứ ngỡ em ngủ vùi trên nhánh gió
nên thiên đường mới lung linh trên hoa
lung linh trên cây giáng sinh vắng Chúa
hồn nhiên buồn hóa đá mộng can qua
vết đạn hằn "dấu trần tình" lên vách
một nữa trăm năm nhắc nhớ chẵng ngờ
bức thơ nhỏ cũng âm vang chiến trận
Hạ đỏ lửa (thánh sũng ở hoang mờ)
cứ Mỹ Vân để câu thơ ta muộn
hong ấm cuộc tình ở tuổi hanh hao
cứ ngớ ngẫn sẽ tháng Giêng thôi lạnh
thôi tinh mơ uốn gập ngon cỏ sầu
cũng đâu chắc mai đường trần ta gặp
sự phát ban thánh sũng trong mưa mau
em hóa kiếp xuân thì - ơi mười tám
cả đời mình một bận ghé về nhau
đường phố ướt nhiều hoa mưa rơi tóe
mấy giọt chờ rối tóc réo ngoài sân
cứ mơ ước (thường là điều không có)
thường chỉ là ước mơ (cũng bởi không)
em không phải giữ nguyên đời ta vỡ
trung du chiều với thực thể hư hoang
mà chứng tích dẫu từ chân dung ảo
mà xa xôi vất vưỡng nhắc oan hồn
xin trân trọng đời nhau vì cuộc giữ
giữ làm gì em mùa trong mưa tàn
trung du ôm rừng - rừng ôm muôn thú
thoáng lặng nào ký ức vụt ngoi lên
thưa mặt trời trên nóc nhà hàng xóm
cứ tinh mơ hồng đẹp môi nhân gian
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - JAN 8, 2023 - 6:12 Am.)