NHỮNG THIÊN ĐƯỜNG TRONG GIÓ

 

khi đương không về làm mưa bay
và bé cũng đương không bỏ phố

con đường mờ sương chiều buông nhớ
đứng một mình nghe lòng khôn khuây
gởi chút khoan dung vào phố xá
thời gian chìm những bóng tàng cây

khi đương không có một áng mây
thấp thoáng nơi chập chùng vụn vỡ
giữa mịt mù hoàng hôn mắt đầy
đợi hoang gió thầm thôi bước nhỏ

thôi thì vu vơ như hơi thở
em ơi hạ vẫn vàng nắng say
bay trôi quá khứ mùa gió lỡ
làm mát không gian nỗi thương hoài

sẽ nắm được gì trong hai tay
giang rộng - muốn choàng ôm vạn thuở
để được trọn những gì không may
mà hư ảo (tự mình nhắc nhở)

rồi sẽ đêm vòm trời bỏ ngỏ
lấp lánh trên đỉnh cao cuộc tôi
không thể chắp mình đôi cánh gió
nối tương tư bay đi muôn nơi

hoặc nhón cao gót dự tiệc trời
nâng ly uống cạn cùng tinh tú
bóng đổ hoa đăng ta rót mời
hiện hữu em rượu từ vụn vỡ

một cõi tôi - thiên đường ở đó
một cõi: em thiên đường trong mơ

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - JUL 26, 2022 - 6:49 Am.)