RU KHUC CHO VÂN
(làm cho Mỹ Vân.)

 

bức thơ nhỏ Vân ngày xưa đi học
rót hồn nhiên trên trang giấy học trò
lắng trầm tích không gian thời rêu mọc
cứ thiên đường mà xôn xao vu vơ
cứ thiên đường - ta đi tìm ru khúc
hát nhớ về em thuở tóc buông hờ
ngọn cỏ buồn bởi đêm trời chưa thức
cúi đầu như suy niệm một giọng thơ

bên kia núi cũng rạng đông mờ đục
có một nửa hoàng hôn chiều hoang mơ
em đừng bao giờ hỏi sao ta vậy
mùa thánh về sao quá đổi thở ơ
lối dốc cũ dẫu bây giờ khác lạ
thị trấn đã không còn hỏa châu rơi
vành khăn sô quân quanh đầu thiêu phụ
nỗi phế sầu bia mộ hóa phôi phai
người vẫn thế cứ miệt mài lữ thứ
lời biết buồn xin tha phương trao môi
con thuyền dại thôi neo bờ bến lở
bởi chắc (sẽ không dưng) nhớ bên bồi

mình gặp lại bình yên đầy trên phố
con chim reo ca theo tinh mơ vui
vực dậy ta cái thây ma sống dỡ
cám ơn em nhắc muộn giữ hộ đời
cám ơn em đóa học trò hé nở
ta: những câu thơ tan vào gió mai
để chết gục bỏ quên thân lính thú
trân trọng dấu yêu ôm chút tình hoài
nhánh thu trơ giương ngón gầy bởi phố
gọi mùa vàng đầy ắp trời lá bay

đường giai nhân xám đục sương mắt đỏ
ở đầu ngày (mà thực) tận chân mây

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Dec 23, 2022 - 7:13 Am.)