THA PHƯƠNG TÓC VÀNG

 

thoáng phố nhớ - được gì và mất
hoài thương khuynh hướng chiều mạ vàng
gió đã xạc xào bao chất ngất
em ơi xa rồi thời cuồng hoang

nhớ làm chi lời vu vơ biển
bạc đầu sóng chỉ biết gào than
gầm hét sự tình cờ chẵng hiểu
vỗ đá lời nuối tiếc nhân gian

nếu bây giờ còn là hạt giống
có một hôm cổ thụ không chừng
ta gã thợ săn đi tìm mộng
lạc lối - môi quên ngậm ngãi rừng

ngày mai bé cũng thành người lớn
dỗi hờn rồi sẽ ru phố buồn
chờ bước tiểu thơ từ muộn sớm
thất phu (mấy gã khờ) mất hồn

nhớ phố - ta xưa - từng ngã xuống
những thất phu bây giờ tha phương
hai con đò trên cùng một hướng
giòng chảy dư âm kéo lết gần

cúi vớt thây ma nơi tiền kiếp
vớ vẫn tìm chân dung hoàng hôn
giang tay cao mà nào ôm hết
tháng Sáu uốn cong khuôn tình nhân

phố đã vì người giương bóng rộn
hát phiên khúc vui rung hạ vàng
người nhạc sĩ vô tình giấu mặt
trốn đời trong đôi tay phù vân

ca khúc với rất nhiều gợi nhớ
khi hòa âm chung giai điệu quen
tóc con gái vàng khoe nắng vỡ
thêu mùa hè tôi trên lụa mềm

chãng lẽ cứ buồn tênh quá khứ
tóc vàng đương thuở lại bỏ quên

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 30, 2022 - 6:53 Am.)