VU VƠ VỀ ĐẤT
như một gã nhà quê ra phố
mọi nghi ngờ trong ánh mắt ngu ngơ
sợ bị gạt lường
sợ moc túi
sợ lời tật nguyền từ miệng kẻ ăn xin
quỳ hối hận nỗi mình đang kiếp nạn
sợ cả ngọt ngào người từ phía cảm thông
như một thứ trưởng giả học làm sang
khoe với nhân sinh về thói quen đời cũ
mùi hoa sữa bay thơm chiều nội trú
làm thơ tình cho dấu yêu đương thu
vào lãng đãng
để ví dù xa xăm vẫn trở về hiên thực
ngàn năm em hoài mặc
xưa cánh đồng hoàng hôn
thời gian ngũ trên cành hoa ti gôn mưa đông
mà nghe lạnh dâng
trái tim đau tình phụ
như một vị thánh ta làm nên lịch sử
từ những ngu ngơ ấy
và những bài thơ vô vị
phân son đời bẵng muôn từ hoa mỹ
để nhận nụ buồn
em
để lại trần gian
trên cành hồng buổi sáng mười lăm
trời chưa sáng
ta vân vê ký ức
chỉ là chút vu vơ về đất
làm quê hương nhà và tha phương
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Sep 15, 2022 - 6:55 Am.)