EM ĐỪNG ĐI VỀ BÊN KIA SÔNG
ta cũng chẳng lần đầu bất chợt biết vu vơ
thương cả một con thú sắp bị mang đi thịt
xót nhìn trầm luân cảnh đời thường bất hạnh
mà nhìn lại mình hỏi nhỏ với thâm tâm
sự cuống cuồng chạy cố mong thoát thân
móng vuốt diều hâu bay trên khuôn trời chết
bản chất mạnh hiếp yếu vướng chiều đang chực tắt
biết làm sao thỏ ơi - thôi đành tắt máy không nhìn
đó là cái chỉ có thể ta làm được
thực ra muốn cho chính mình tránh nhìn thấy bất công
thú mạnh giết thú nhỏ vì miếng ăn
con hổ xám không thể nào dụng cỏ làm lương thực
vậy con người săn nai rượt voi rùng sục
giết vịt mổ bò để nấu nướng
trong khi có thể ăn nhiều thứ khác hơn là tưởng tượng
rau củ hạt rừng ngũ cốc tự xới vun
ta cũng chẳng lần đầu đặt tên cho một câu hỏi thường
so sánh người và thú sự khác nhau về nhiều thứ
quyền thiên thượng có phải chỉ dành cho nhân thế
được ưu tiên giết tất cả mọi thú rừng
ai tạo nên những động vật chỉ toàn gặm cỏ trên đồng
hoặc những thành phần buộc phải ăn thịt để sống
con cá lìm kìm ăn rong những nhánh tảo non xanh mọng
con giun ăn bùn đất sanh sôi
giấy chứng thực nào ghi giành quyền ưu tiên
cho con người
được sát sanh như một thứ vô thượng lệnh
muôn thú không có quyền chống cự lại
mà chúng chỉ có được quyền giết thịt lẫn nhau
chẳng lẽ con người ăn thịt thú mới sống được hay sao
nếu bất chợt trên rừng gặp một con hổ đói
ai sẽ chén ai cũng chẳng biết chừng biết đổi
một xác thân giúp cho một thân xác khác no lòng
em đừng đi về bên kia sông
để cho kẻ đứng mong cầu xin trăm điều nguyện
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 11, 2024 - 6:27 Am.)