HOÀNG HÔN CHIỀU MƯA BỤI

 

đã vạn dặm từ góc nhìn ngoảnh mặt
mưa hoàng hôn chiều bắt cầu quan san
nỗi khập khễnh dỗ tình cờ khuyết tật
rất bâng quơ nơi (có thể) địa đàng

không hẵn quên nhưng làm gì có nhớ
bóng thăng trầm mờ mịt bụi thời gian
tháng Hai ngủ "tiếng ngàn ru" hư ảo
theo con đường em - cùng dấu chân hoang
gần một tháng xêp thơ vào túi áo
song hành ta hư-vô-vào-thu-âm
trời biệt thự nhớ hẹn vê trốn gió
thành.phố.mặt.trời mọc trong đầy sương
không mang em khoe dỗi hờn với phố
thật thầm ta nhắc nhớ bên thềm hồng
(cây hồng nhung nở hoa ngay cạnh cửa)
sương trước nhà ngỡ đầy mưa cao nguyên
đóa tuổi hồng không gian nhung lụa đỏ
cbuyện tình cờ hôm ấy dễ nào quên
ký ức - lối những mũi kim tình cỏ
khâu lời yêu ngọt ngào thay môi mềm
từng bất chợt ngô nghê từng hư ảo
em thoáng đời hội tụ nghe dịu êm
hoa chờ Xuân lối mòn chờ bỏ ngõ
vách đá vợ chồng đôi lứa se duyên
thế hệ tuổi bây giờ trăng hoa nở
đâu bó buộc mình mà bất cần tên
khắc vào đá: bất cần thành son ấn
dấu núi rừng trang sử sách ta em

trang mưa bụi - sách ghi: chiều huyễn hoặc
nói cả đời chưa đủ vắt khô tim
rát cả họng nam mô từng sám hối
cuộc tang điền dâu bể vẫn cao nguyên
rất muốn ngượng ngùng cùng khung trời tối
âm hưởng cuồng hoang dại giữ giùm đêm
không biết thực hay chỉ là giả dối
tự hoài nghi sự rất thật yếu mềm
bất tín đoán non già theo gió thổi
bởi không gian phảng phất bay từ em
hương cau thơm hay mùi con gái núi
lỡ hẹn hò gục chết phía đời nghiêng
em phù phép cây rừng khô kết trái
trái nợ nần ta vói hái tự nhiên
để bây giờ gót chiều qua tóc rối
động "xa rồi" đồi núi hóa ma thiêng
nhắc nhỡ lòng hãy quên - nhưng vẫn đợi
ảo ảnh tình hờ thôi trong lặng im
hồn ngọn cỏ ngàn muôn lần rừng gọi
ôm hững hờ mà hãy cứ oan khiên

cỏ sẽ may tháng Hai vào thấu tim
những vết thẹo mũi kim em con gái

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Feb 28, 2022 - 8:35 Am.)